1. Lặng [Am] lẽ giữa đêm quạnh [Em] hiu, âm [G] thầm cô đơn bước [C] về
Đến bây [Dm] giờ anh không thể [G] tin rằng [F] mình như chưa cách [E7] xa
Lòng [Am] cứ ngỡ em còn [Em] đây, quay [G] về bên anh rất [C] gần
Nơi căn [Dm] phòng hai ta có [E7] nhau ngày [Am] nào.
2. Giờ [Am] đã quá xa tầm [Em] tay khi [G] tình ta nay hết [C] rồi
Chắc bây [Dm] giờ em nơi chốn [G] kia, một [F] tình yêu đang hạnh [E7] phúc
Dù [Am] biết trái tim này [Em] đau nhưng [G] lòng anh vẫn cố [C] cười
Để cho [Dm] người ra đi thấy [E7] vui bình [Am] yên.
ĐK:
Làm sao [C] vơi bớt nỗi lòng [G] đây
Từng đêm thương [Em] nhớ bóng hình [Am] em
Làm sao [F] cho vơi nhẹ nỗi [G] đau
Để quên một [Am] người, anh không [G] muốn.
Dù sao đi [C] nữa anh vẫn [G] thương
Dù sao đi [Em] nữa anh vẫn [Am] yêu
Vì thực [F] tâm trong lòng của [G] anh không quên được [Am] em.
Đến bây [Dm] giờ anh không thể [G] tin rằng [F] mình như chưa cách [E7] xa
Lòng [Am] cứ ngỡ em còn [Em] đây, quay [G] về bên anh rất [C] gần
Nơi căn [Dm] phòng hai ta có [E7] nhau ngày [Am] nào.
2. Giờ [Am] đã quá xa tầm [Em] tay khi [G] tình ta nay hết [C] rồi
Chắc bây [Dm] giờ em nơi chốn [G] kia, một [F] tình yêu đang hạnh [E7] phúc
Dù [Am] biết trái tim này [Em] đau nhưng [G] lòng anh vẫn cố [C] cười
Để cho [Dm] người ra đi thấy [E7] vui bình [Am] yên.
ĐK:
Làm sao [C] vơi bớt nỗi lòng [G] đây
Từng đêm thương [Em] nhớ bóng hình [Am] em
Làm sao [F] cho vơi nhẹ nỗi [G] đau
Để quên một [Am] người, anh không [G] muốn.
Dù sao đi [C] nữa anh vẫn [G] thương
Dù sao đi [Em] nữa anh vẫn [Am] yêu
Vì thực [F] tâm trong lòng của [G] anh không quên được [Am] em.