Hợp âm viết ở Tone [Dm] - Tone gốc Gm: Capo 5
Bài này tông gốc là Dm chứ không phải Am nhé các bạn
Chorus:
Giờ thì ta [Am]chết đi cho rồi [F], trên cao bầu trời [G]kia như sập [Am]tối
Nơi ta được [Am]nghỉ ngơi, vui đùa [F]thảnh thơi, ta thôi [G]rã [Em]rời
Giờ thì em [Am]sống sao cho vừa [F], cho anh lại được [G]ôm em lần [Am]nữa
Ấp bờ [F]môi này, xếp bờ [G]vai gầy, nơi em [Em]dang [Am]tay
(rồi cứ thế lặp lại ở phần chorus tiếp và phần rap)
Verse 1
Anh ước gì là mình được chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi
Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối
Ngô nghê nhưng anh biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn, không ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng
em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu,
em, cất thanh xuân này lại, tăng ca hết tối mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn được nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi, sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn xuân trên đời, thôi thì ta chết đi cho rồi
Chorus
Giờ thì ta [Am]chết đi cho rồi [F], trên cao bầu trời [G]kia như sập [Am]tối
Nơi ta được [Am]nghỉ ngơi, vui đùa [F]thảnh thơi, ta thôi [G]rã [Em]rời
Giờ thì em [Am]sống sao cho vừa [F], cho anh lại được [G]ôm em lần [Am]nữa
Ấp bờ [F]môi này, xếp bờ [G]vai gầy, nơi em [Em]dang [Am]tay
Verse 2:
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, anh có tội, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn xe mì gõ gần nhà
Em nói "từ từ rồi tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em lấy cái kìm đâm chết người ta
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm đau thương ập xuống, bầu rượu cạn dần khi em đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ không phải cửa buồng
Em lại chỉ vớ được tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Em chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
"Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi
"Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
Chorus:
Giờ thì ta [Am]chết đi cho rồi [F], trên cao bầu trời [G]kia như sập [Am]tối
Nơi ta được [Am]nghỉ ngơi, vui đùa [F]thảnh thơi, ta thôi [G]rã [Em]rời
Giờ thì em [Am]sống sao cho vừa [F], cho anh lại được [G]ôm em lần [Am]nữa
Ấp bờ [F]môi này, xếp bờ [G]vai gầy, nơi em [Em]dang [Am]tay
Bài này tông gốc là Dm chứ không phải Am nhé các bạn
Chorus:
Giờ thì ta [Am]chết đi cho rồi [F], trên cao bầu trời [G]kia như sập [Am]tối
Nơi ta được [Am]nghỉ ngơi, vui đùa [F]thảnh thơi, ta thôi [G]rã [Em]rời
Giờ thì em [Am]sống sao cho vừa [F], cho anh lại được [G]ôm em lần [Am]nữa
Ấp bờ [F]môi này, xếp bờ [G]vai gầy, nơi em [Em]dang [Am]tay
(rồi cứ thế lặp lại ở phần chorus tiếp và phần rap)
Verse 1
Anh ước gì là mình được chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi
Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối
Ngô nghê nhưng anh biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn, không ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng
em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu,
em, cất thanh xuân này lại, tăng ca hết tối mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn được nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi, sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn xuân trên đời, thôi thì ta chết đi cho rồi
Chorus
Giờ thì ta [Am]chết đi cho rồi [F], trên cao bầu trời [G]kia như sập [Am]tối
Nơi ta được [Am]nghỉ ngơi, vui đùa [F]thảnh thơi, ta thôi [G]rã [Em]rời
Giờ thì em [Am]sống sao cho vừa [F], cho anh lại được [G]ôm em lần [Am]nữa
Ấp bờ [F]môi này, xếp bờ [G]vai gầy, nơi em [Em]dang [Am]tay
Verse 2:
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, anh có tội, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn xe mì gõ gần nhà
Em nói "từ từ rồi tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em lấy cái kìm đâm chết người ta
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm đau thương ập xuống, bầu rượu cạn dần khi em đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ không phải cửa buồng
Em lại chỉ vớ được tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Em chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
"Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi
"Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
Chorus:
Giờ thì ta [Am]chết đi cho rồi [F], trên cao bầu trời [G]kia như sập [Am]tối
Nơi ta được [Am]nghỉ ngơi, vui đùa [F]thảnh thơi, ta thôi [G]rã [Em]rời
Giờ thì em [Am]sống sao cho vừa [F], cho anh lại được [G]ôm em lần [Am]nữa
Ấp bờ [F]môi này, xếp bờ [G]vai gầy, nơi em [Em]dang [Am]tay