1. [C] Nhiều lần em thầm trách anh thật [G] vô tình
[Am] Yêu em sao anh chẳng hiểu [Em] thấu một lần
[F] Những lần cô đơn ưu rất [C] bộn bề
Chỉ [Dm] muốn bờ vai của anh đến ủi [G] an.
2. [C] Mặc dù anh thường dối em đã [G] bao lần
[Am] Nhưng em thương anh tha thứ [Em] hết
[F] Bỏ ngoài tai [Em] những lời bàn [Am] tán
Dù ngoài [Dm] kia bao nhiêu cô gái vẫn quanh [G] anh.
ĐK:
[C] Em yêu anh yêu rất chân [G] thành
Biết không người [Am] ơi vì sao người làm tim em [Em] đau
[F] Chỉ vì yêu anh em đã cố [Em] giả [Am] vờ
Rằng [Dm] em mạnh mẽ để anh chẳng lo [G] âu.
[C] Em thương anh thương đến tận [G] cùng
Trách anh vì [Am] sao người lại đành tâm bỏ rơi [Em] em
[F] Là người yêu nhưng [Em] chẳng được quan [Am] tâm
Một hạnh [Dm] phúc mà em chẳng mong muốn có [G] đâu
Một hạnh phúc [C] buồn.
[Am] Yêu em sao anh chẳng hiểu [Em] thấu một lần
[F] Những lần cô đơn ưu rất [C] bộn bề
Chỉ [Dm] muốn bờ vai của anh đến ủi [G] an.
2. [C] Mặc dù anh thường dối em đã [G] bao lần
[Am] Nhưng em thương anh tha thứ [Em] hết
[F] Bỏ ngoài tai [Em] những lời bàn [Am] tán
Dù ngoài [Dm] kia bao nhiêu cô gái vẫn quanh [G] anh.
ĐK:
[C] Em yêu anh yêu rất chân [G] thành
Biết không người [Am] ơi vì sao người làm tim em [Em] đau
[F] Chỉ vì yêu anh em đã cố [Em] giả [Am] vờ
Rằng [Dm] em mạnh mẽ để anh chẳng lo [G] âu.
[C] Em thương anh thương đến tận [G] cùng
Trách anh vì [Am] sao người lại đành tâm bỏ rơi [Em] em
[F] Là người yêu nhưng [Em] chẳng được quan [Am] tâm
Một hạnh [Dm] phúc mà em chẳng mong muốn có [G] đâu
Một hạnh phúc [C] buồn.