[Dm]ại 1 tin nhắn trễ em gửi vào giữa đêm,
[G/B]Hỏi em đến bao giờ em nói sắp sửa quên,
[C]Story 3 tiếng trước, em chuẩn bị đăng bức nữa,
Những bức [A7]ảnh trên story đâu nói hết câu chuyện của em,Right?
[Dm]Em sống trong hiện tại, hoặc sẽ chết trong quá khứ,
[G/B]Em chấp nhận sống với những bài học, còn hơn chữ giá như,
[C]And that's the bottom line, và khi em giã từ,
[A7]Họ sẽ tìm trên trang xã hội em đã viết sẵn 1 lá thư,
[Dm]Chuyện của 1 cô bé thất lạc đi tìm chốn bình yên,
[G/B]Có quá nhiều nhân tình, nhưng em vẫn chưa biết được tình yêu,
[C]Vậy, tình yêu là gì? tình yêu là đau,
[A7]Tình yêu của em là những kí ức còn giữ về nhau,
Em [Dm]du hành khắp thế gian, tìm cho mình giải pháp dễ dàng,
Tìm 1 [G/B]kẻ cho em 1 thứ mà chỉ bản thân em có thể mang lại,
[C]Về chung quy, là những kẻ lạc đường,
Còn em [A7]chỉ là câu hát trong 1 bản nhạc buồn,
[Dm]...Nói cho anh [G/B]nghe,
Liệu rằng một [C]mai nếu hoa hồng kia không nở [A7]lại,
Oh I need to [Dm]know, will you be [G/B]there?
Anh thề làn [C]da đó như bài ca anh vẫn [A7]thuộc,
Uhmm nghe cứ như 1 [Dm]bản nhạc buồn,
Làm sao để yêu 1 [G/B]người chẳng còn nơi đây,
Uhmm nghe cứ như 1 [C]bản nhạc buồn,
Ngọn gió kia sao để [A7]nắm được bằng đôi tay,
Uhmm nghe cứ như 1 [Dm]bản nhạc buồn,
Có ai đem đau [G/B]thương dịu bằng cơn say,
Uhmm nghe cứ như 1 [C]bản nhạc buồn, 1 [A7]bản nhạc buồn
Và em sẽ không bao giờ có thể [Dm]nói là anh đã buông tay,
Tin nhắn trễ chỉ để hỏi [G/B]thăm, nói dối mình OK,
Điều tệ [C]nhất dành cho những kẻ nắm giữ kí ức,
Không phải là [A7]sống với niềm đau, mà là sự cô đơn,
Và bãi [Dm]cỏ trên sân mình luôn cảm thấy khô hơn,
[G/B]Anh đã không thể lừa khi lấy màu xanh tô sơn,
Bởi vì [C]em đã nói dối, khi em nói là em yêu anh,
Và [A7]anh đã nói dối khi anh nói là anh không còn,
[Dm]Tất cả nơi em từng đi, anh đều đã tới đó,
[G/B]Ngã vào tình yêu thì dễ, đứng lên sau đó mới khó,
[C]Anh chẳng buồn bởi vì em lừa dối,
Điều đáng [A7]buồn là anh sẽ không thể để nó xảy ra thêm lần nữa thôi,
[Dm]Nên khi tin nhắn trễ, thì anh đã mặc kệ,
[G/B]"Anh có còn đó không" đâu thể nói ra hết sự nặng nề,
[C]Làm sao biết, có điều gì lạ thường,
Giờ em chỉ [A7]còn là câu hát trong 1 bản nhạc buồn,
[Dm]...Nói cho anh [G/B]nghe,
Liệu rằng một [C]mai nếu hoa hồng kia không nở [A7]lại,
Oh I need to [Dm]know, will you be [G/B]there?
Anh thề làn [C]da đó như bài ca anh vẫn [A7]thuộc,
Uhmm nghe cứ như 1 [Dm]bản nhạc buồn,
Làm sao để yêu 1 [G/B]người chẳng còn nơi đây,
Uhmm nghe cứ như 1 [C]bản nhạc buồn,
Ngọn gió kia sao để [A7]nắm được bằng đôi tay,
Uhmm nghe cứ như 1 [Dm]bản nhạc buồn,
Có ai đem đau [G/B]thương dịu bằng cơn say,
Uhmm nghe cứ như 1 [C]bản nhạc buồn, 1 [A7]bản nhạc buồn
[Dm]...[G/B]...I need to [C]know, trust me I [A7]know,
[Dm]That after all this [G/B]time I still cannot just let it [C]go, con[A7]trol.
[G/B]Hỏi em đến bao giờ em nói sắp sửa quên,
[C]Story 3 tiếng trước, em chuẩn bị đăng bức nữa,
Những bức [A7]ảnh trên story đâu nói hết câu chuyện của em,Right?
[Dm]Em sống trong hiện tại, hoặc sẽ chết trong quá khứ,
[G/B]Em chấp nhận sống với những bài học, còn hơn chữ giá như,
[C]And that's the bottom line, và khi em giã từ,
[A7]Họ sẽ tìm trên trang xã hội em đã viết sẵn 1 lá thư,
[Dm]Chuyện của 1 cô bé thất lạc đi tìm chốn bình yên,
[G/B]Có quá nhiều nhân tình, nhưng em vẫn chưa biết được tình yêu,
[C]Vậy, tình yêu là gì? tình yêu là đau,
[A7]Tình yêu của em là những kí ức còn giữ về nhau,
Em [Dm]du hành khắp thế gian, tìm cho mình giải pháp dễ dàng,
Tìm 1 [G/B]kẻ cho em 1 thứ mà chỉ bản thân em có thể mang lại,
[C]Về chung quy, là những kẻ lạc đường,
Còn em [A7]chỉ là câu hát trong 1 bản nhạc buồn,
[Dm]...Nói cho anh [G/B]nghe,
Liệu rằng một [C]mai nếu hoa hồng kia không nở [A7]lại,
Oh I need to [Dm]know, will you be [G/B]there?
Anh thề làn [C]da đó như bài ca anh vẫn [A7]thuộc,
Uhmm nghe cứ như 1 [Dm]bản nhạc buồn,
Làm sao để yêu 1 [G/B]người chẳng còn nơi đây,
Uhmm nghe cứ như 1 [C]bản nhạc buồn,
Ngọn gió kia sao để [A7]nắm được bằng đôi tay,
Uhmm nghe cứ như 1 [Dm]bản nhạc buồn,
Có ai đem đau [G/B]thương dịu bằng cơn say,
Uhmm nghe cứ như 1 [C]bản nhạc buồn, 1 [A7]bản nhạc buồn
Và em sẽ không bao giờ có thể [Dm]nói là anh đã buông tay,
Tin nhắn trễ chỉ để hỏi [G/B]thăm, nói dối mình OK,
Điều tệ [C]nhất dành cho những kẻ nắm giữ kí ức,
Không phải là [A7]sống với niềm đau, mà là sự cô đơn,
Và bãi [Dm]cỏ trên sân mình luôn cảm thấy khô hơn,
[G/B]Anh đã không thể lừa khi lấy màu xanh tô sơn,
Bởi vì [C]em đã nói dối, khi em nói là em yêu anh,
Và [A7]anh đã nói dối khi anh nói là anh không còn,
[Dm]Tất cả nơi em từng đi, anh đều đã tới đó,
[G/B]Ngã vào tình yêu thì dễ, đứng lên sau đó mới khó,
[C]Anh chẳng buồn bởi vì em lừa dối,
Điều đáng [A7]buồn là anh sẽ không thể để nó xảy ra thêm lần nữa thôi,
[Dm]Nên khi tin nhắn trễ, thì anh đã mặc kệ,
[G/B]"Anh có còn đó không" đâu thể nói ra hết sự nặng nề,
[C]Làm sao biết, có điều gì lạ thường,
Giờ em chỉ [A7]còn là câu hát trong 1 bản nhạc buồn,
[Dm]...Nói cho anh [G/B]nghe,
Liệu rằng một [C]mai nếu hoa hồng kia không nở [A7]lại,
Oh I need to [Dm]know, will you be [G/B]there?
Anh thề làn [C]da đó như bài ca anh vẫn [A7]thuộc,
Uhmm nghe cứ như 1 [Dm]bản nhạc buồn,
Làm sao để yêu 1 [G/B]người chẳng còn nơi đây,
Uhmm nghe cứ như 1 [C]bản nhạc buồn,
Ngọn gió kia sao để [A7]nắm được bằng đôi tay,
Uhmm nghe cứ như 1 [Dm]bản nhạc buồn,
Có ai đem đau [G/B]thương dịu bằng cơn say,
Uhmm nghe cứ như 1 [C]bản nhạc buồn, 1 [A7]bản nhạc buồn
[Dm]...[G/B]...I need to [C]know, trust me I [A7]know,
[Dm]That after all this [G/B]time I still cannot just let it [C]go, con[A7]trol.